TRẦN THỊ MAI THY – D3C


Rời khỏi trường lúc hơn 11h30, có lẽ đây là lần đầu tiên mình ở lại trường khuya đến vậy, vẫn là hàng cây, cánh cổng thường thấy hàng ngày, nhưng đêm khuya cảnh vật nó tĩnh lặng đến kì lạ, mọi thứ như chìm hẳn vào ánh đèn vàng hiu hắt. Một mớ cảm xúc đang hiện hữu trong đầu, có chút vui mừng, chút thất vọng về bản thân, lại xen lẫn niềm tự hào sâu thẳm.

Đây là lần đầu tiên CLB mình tổ chức sân chơi có quy mô lớn như vậy, mình nhìn thấy được sự lo lắng, vội vã trên gương mặt từng người, ăn vội ổ bánh mì, ai ai cũng tất bật hoàn thành những bước cuối cùng để chương trình được diễn ra tốt đẹp. Là 1 thành viên của CLB, mặc dù đã được triển khai chút ít về chương trình lần này, nhưng khi bước chân vào hội trường, mình đã phải ngạc nhiên về sự hoành tá tráng của nó, từ âm thanh, ánh sáng, poster…cho đến cách tiếp đón, hướng dẫn, chất lượng thí sinh…Mọi thứ thật tuyệt vời,MC chương trình đẹp trai xinh gái, MC khán giả hài hước vui nhộn, tràn đầy năng lượng.Từng bộ câu hỏi được soạn kĩ càng, mỗi vòng thi đều là những yếu tố quan trọng cho người dược sĩ trong thời đại cách mạng công nghiệp 4.0. Tất cả là công sức, chất xám và là sự nỗ lực không ngừng nghỉ trong suốt mấy tuần liền của các anh chị, thầm nghĩ bao giờ mình mới có thể làm được 1 phần như vậy nhỉ? Là lần đầu tổ chức ,mặc dù còn 1 số trục trặc kĩ thuật nhỏ, nhưng mình cảm thấy chương trình đã thành công vượt ngoài mong đợi.Mình chợt nhớ tới câu : “sai sót không đáng sợ, mà đáng sợ là sai sót vô ích”, với sự lớn mạnh và không ngừng tiếp thu của CLB, mình tin rằng góp ý của mọi người sẽ rất có ích cho những lần tổ chức sau này.

Đây chỉ là bài cảm nghĩ của em về CLB thôi ạ hì hì. :))

Em muốn nói rằng cảm ơn mọi người đã tạo ra cuộc thi lần này, để em thấy được sức bền tuổi trẻ, thấy được đam mê học hỏi của mọi người. Bắn tim bắn tim hihi :))